Alain Delon là một minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói: “It’s not what you wear, but how you wear it” – “Quan trọng không phải là mặc gì, mà là mặc như thế nào”.
Alain Delon trong Plein Soleil, 1960.
Alain Delon – biểu tượng chẳng giống ai
Nếu các biểu tượng thời trang trên thế giới được xếp vào một cái “đền thờ”, hẳn danh sách các “vị thần” đến từ thập niên 60 phải đông đảo lắm. Kể sơ sơ ra có Sean Connery, Steve McQueen, Jimi Hendrix, Cary Grant, Anthony Perkins, The Beatles, Jim Morrison, v.v…
Alain Delon lại là một trường hợp đặc biệt. Những năm 1960, khi sự nghiệp bước vào giai đoạn thăng hoa, khó tìm thấy ai có được sự tự tin trong diễn xuất như ông. Vai diễn vô cùng đa dạng, từ Tom Ripley trong Plein Soleil (1960) đến Jef Costello in Le Samourai (1967), hình ảnh của Alain Delon gắn liền với vùng biển Địa Trung Hải xanh tươi đẹp đẽ.
Alain Delon và Brigitte Bardot tại Saint-Tropez, Pháp năm 1968.
Delon từng khiến các đạo diễn, nhà sản xuất ở Hollywood buồn chán và thất vọng khi từ chối học tiếng Anh, lựa chọn sự nghiệp tại nước nhà Pháp. Nói không với Hollywood đồng nghĩa với từ chối một cơ hội hái ra tiền tấn, và đây cũng chẳng phải lần đầu Delon thể hiện sự bất trị của mình.
Alain Delon vô kỷ luật trong lối sống nhưng phong cách ăn mặc không hề ngổ ngáo chút nào.
Nam tài tử từng bị rất nhiều trường học “trả về” và cũng vì vô kỷ luật trong quân đội, Delon bị chính phủ bỏ tù một năm và bị đuổi khỏi quân ngũ vào năm 1956.
Phong cách xuất sắc vì quá đỗi bình thường
Đi ngược lại với quy tắc trở thành phong cách sống của Alain Deloin, từ trên màn ảnh đến ngoài đời thực, ngay cả phong cách ăn mặc cũng vậy.
Điều đó không có nghĩa nam tài tử thích những trang phục mang tính phá cách, không giống ai. Trái lại, phong cách của Alain Delon cực kỳ đơn giản, điều làm nên sự đặc biệt ở đây chính là “thái độ mặc”: trễ nải, thờ ơ. Có cảm giác Delon không quan tâm lắm đến những gì mình khoác lên người.
Thật vậy, yếu tố khiến phong cách thời trang của Delon được nâng lên tầm “xuất sắc” bởi nó quá bình thường. Trong khi những đồng nghiệp cùng thời lúc nào cũng là lượt, bóng bẩy với áo lụa, quần ống vẩy thì Delon lại “thi triển” những công thức phối đồ vô cùng giản dị: quần ống cộc, áo sơ mi xắn tay.
Với suit thì lúc nào cũng là màu xám hoặc xanh, chỉ thắt caravat cho những dịp trọng đại và món phụ kiện thường thấy là điếu thuốc ngậm hờ hững trên môi. Với trang phục hàng ngày, Delon rất thích mặc áo len với quần tây, phối cùng giày slip-on.
Chẳng có gì gọi là bí mật cho phong cách của Alain Delon, tất cả chỉ là trang phục đơn giản, cắt cúp tinh tế để tôn dáng người mặc.
Cảnh phim trong Plein Soleil (1960) “đóng đinh” cho cả phong cách và tính cách của Alain Delon.
Có một cảnh trong Plein Soleil khi nhân vật của Delon đi bộ qua khu chợ. Đây chính là hình ảnh đại diện của nam tài tử trên cả màn ảnh lẫn ngoài đời: miệng ngậm điếu thuốc, áo khoác vắt qua vai, sơ mi xắn tay mở khuy ngực, quần tây màu xám với độ dài chớm chạm đôi giày slip-on, vẫn để hở cổ chân rất phóng khoáng.
“It’s not what you wear, but how you wear it” – “Quan trọng không phải là mặc gì, mà là mặc như thế nào”. Alain Delon là một minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói này.
–