Bài viết hôm nay chắc mình sẽ không viết về bất kì ai, bất kì một thương hiệu nào mà viết về chính bản thân mình, viết về phong cách mà sau mấy chục năm cuộc đời mới nhận ra phù hợp đến thế. Đó là phong cách thời trang tối giản Minimalism.
Mặc tối giản nhưng chẳng hề đơn giản
Tối giản theo một kiểu hiện đại chính là điều mà bản thân tìm kiếm bấy lâu. Mình thích Phoebe Philo vì phong cách tối giản của cô ấy, thích Jil Sander vì cách bà nhìn nhận về sự tối giản có cấu trúc nhưng chưa một lần nào dám tự tin mặc một bộ đồ theo kiểu Minimalism. Vì sao ư? Chắc có lẽ những ai từng thích chạy theo xu hướng như mình sẽ hiểu rõ nhất. Bởi vì với ai thích những thứ mới mẻ hay chơi đùa cùng vẻ ngoài sẽ cảm thấy chán ngấy với sự tối giản. Trong đầu sẽ luôn có luồng suy nghĩ rằng phối theo mốt mới khó, chứ kết hợp đồ tối giản đơn giản vô cùng.
Tuy nhiên, khi bắt đầu tìm hiểu nhiều và chuyên sâu hơn về “Tối giản” trong thời trang thì cảm thấy đó là một bài toán thật sự khó, một trò chơi đòi hỏi nhiều chất xám, nếu không muốn nói chỉ những bộ óc cao siêu mới có khả năng “Trình bày những suy nghĩ phức tạp một cách thật đơn giản”. Bởi thế, nên tối giản trong thiết kế của Céline hay Jil Sander không bao giờ lỗi thời.
Khi mình lựa chọn hướng đi cho gu ăn mặc tối giản thì không đơn giản chỉ biểu hiện qua những gam màu đơn sắc mà các thiết kế phải là sự tổng hòa của những đường nét cơ bản, không rườm rà, phức tạp. Nói cách khác việc mình mặc minimalism đồng nghĩa với “Back to basic” giản lược mọi thứ, giữ mọi thứ ở mức đơn giản nhất có thể với mục tiêu hướng đến sự thanh lịch, tinh tế mà vẫn phải theo kiểu Modern.
Minimalism kiến tạo biểu hiện hình dáng cơ thể con người thông qua những đường cắt may tinh xảo, mang đến cho người mặc một sự thoải mái, hay nói theo cách bay bổng hơn chính là sự thời thượng vô cùng êm ái. Phom dáng trang phục là thứ quan trọng nhất trong hành trình hướng đến sự tối giản trong cách ăn mặc.
Mình bắt đầu giải bài toán khó này, xếp vào một góc tất cả thứ mình từng mua (họa tiết có, màu mè có hay theo mốt cũng có) để theo hành trình giản lược mọi thứ từ trong suy nghĩ. Bạn có thể nói rằng mặc tối giản không cần để ý đến tiểu tiết, nhưng ngược lại khi mặc tối giản tiểu tiết mới là thứ quan trọng, bởi chỉ cần một điểm nhỏ dư thừa trên vai áo, ngực hay hay đường cắt trên cánh tay bị dư thừa cũng khiến tổng thể mất đi sự tối giản vốn có.
Mình phải cần hiểu rõ cơ thể của mình nhất, hiểu rõ những ưu điểm của bản thân bởi tối giản với mình là phom dáng trang phục – thứ khiến bạn cảm thấy tự tin nhất. Mình còn mất khá nhiều thời gian trong việc chọn một món đồ chỉ vì phải mặc lại nhiều lần trước khi quyết định mua và chắc chắn rằng những đường cắt may đó vừa vặn với cơ thể.
Mình muốn mặc tối giản nên đương nhiên phải giảm số lượng quần áo xuống mức tối đa và luôn phải suy nghĩ rằng món đồ này mua sẽ kết hợp được những thứ còn xót lại trong tủ quần áo hay có đủ để tạo ra được nhiều kiểu đồ khác nhau.
Giờ đây, mỗi thứ đồ trong tủ của những ai thích mặc tối giản cần phải có tính nhất quán, bởi bạn cần chúng có thể phối được với nhiều đồ khác nhau, phù hợp với nhiều hoàn cảnh khác nhau. Bạn có thể mê mệt một chiếc quần jeans rách hay một đôi sneakers sặc sỡ, nhưng hãy nhớ rằng nó có phù hợp với mình hay không và đủ để thể hiện tinh thần tối giản bạn đang theo đuổi.
Nên sắm cùng một món đồ với số lượng nhiều bởi đó sẽ là thứ khiến bạn tự tin nhất và mặc được lâu dài. Giống như việc Anna Wintour suốt đời chỉ đeo một chiếc kính đen che hết khuôn mặt cứ như trong nhà bà ta chỉ có mỗi một chiếc thôi, nhưng thực tế bà còn có cả bộ sưu tập kính cùng loại, cùng kiểu và cùng chất liệu chỉ với mong muốn định hình được thứ làm nên tên tuổi của mình.
Về việc phối hợp phụ kiện cho phong cách tối giản thì chúng ta hãy luôn nghe theo lời khuyên của Coco Chanel rằng trước khi bước chân ra khỏi nhà, nên soi mình vào gương, và bỏ một món gì đó ở lại.
Vậy hãy luôn nhớ trong đầu rằng: Hoàn toàn có thể ăn mặc thời trang khi Tối giản. Tối giản không bao giờ làm mất sự cá tính của chính bạn.